--=- We Are UnderWorld Band -=--
Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You] Phpthu11
--=- We Are UnderWorld Band -=--
Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You] Phpthu11
--=- We Are UnderWorld Band -=--
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

--=- We Are UnderWorld Band -=--

--= UWB đã tan rã =--
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You]

Go down 
Tác giảThông điệp
Chance

Chance


Tổng số bài gửi : 83
Join date : 13/05/2009
Age : 29
Đến từ : Heaven

Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You] Empty
Bài gửiTiêu đề: Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You]   Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You] Icon_minitimeFri May 15, 2009 8:47 am

Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You] 56077894
Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You] W664
GIỚI THIỆU

Holly và Gerry, đôi vợ chồng trẻ đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau, nhưng rồi Gerry đột ngột qua đời vì bệnh u não. Mất mát quá lớn khiến Holly tưởng chừng như không thể nào đứng lên và sống tiếp cuộc sống đơn độc của mình.
Thế nhưng, vào đúng sinh nhật tuổi 30, Holly đã nhận được món quà là cuốn băng ghi âm lời chúc mừng của người chồng quá cố. Suốt một năm sau đó, đều đặn mỗi tháng Holly đều nhận được những bức thư của Gerry. Gerry nhắc nhở cô mua một chiếc đèn ngủ để không bị vấp vào chân giường, bảo cô phải ăn mặc đẹp và đi chơi với mọi người. Anh cũng đã sắp xếp sẵn một chuyến nghỉ mát ở Ireland, đăng ký tên cho cô tham dự cuộc thi hát karaoke...
Và cuối mỗi bức thư đều là dòng chữ: Tái bút: Anh yêu em quen thuộc.
Những bức thư như mang một sức mạnh vô hình. Holly đã bắt đầu vực dậy bản thân mình từ bức thư đầu tiên, đến vào mùa đông năm trước, và cô đi qua một vòng tuần hoàn của thời gian để cố gắng thực hiện tất cả những gì Gerry chỉ bảo. Cô khóc trong niềm vui được đón nhận những yêu thương mà Gerry gửi qua từng nét viết. Cô đau khổ nhưng lại hạnh phúc khi hoàn thành cả những đề nghị của Anh. Để rồi khi mở lá thư cuối cùng, Holly đã chấp nhận sự thật rằng cô đã thật sự mất Gerry - cái ý niệm mà suốt một thời gian dài cô cố tình khỏa lấp và không cho phép ai được quyền khẳng định. Gerry không tồn tại bên cạnh Holly, nhưng Anh đã hiện hữu trong suốt chặng hành trình tìm lại mong ước sống cho Holly. Tình yêu của Gerry đã vượt ra khỏi ranh giới giữa sự sống và cái chết, vượt ra khỏi lằn roi nghiệt ngã của số phận để đưa Holly bước qua nỗi đau tưởng chừng không thể vượt qua.
Tác phẩm không đơn thuần chỉ là một câu chuyện về tình yêu đẹp và lãng mạn, mà quyển sách được viết cho những ai đang tuyệt vọng, đang mất đi niềm tin, mục đích và phƣơng hướng sống vì những mất mát trong đời.
Tác phẩm đã được chuyển thể thành một bộ phim cùng tên, và bộ phim cũng đã chuyển tải được bức thông điệp sâu sắc ấy. Dòng cuối cùng của quyển sách là “Và cuộc sống vẫn cứ tiếp tục” - như mở ra một lối đi mới tràn đầy niềm tin, còn bộ phim khép lại bằng nụ cƣời nhẹ nhàng và những bước chân lạc quan, mạnh mẽ của Holly đi tiếp con đường phía trƣớc. Hạnh phúc có thể mỉm cười với con người vào bất cứ lúc nào và cũng có thể ra đi vào những phút giây mà người ta không thể nào ngờ đến được. Giống như Holly đã gặp Gerry trong một dịp tình cờ và mất Gerry cũng chỉ trong một khoảnh khắc. Đó là cuộc sống! [Sometimes life’s so CRUEL] Những mất mát có thể dằn vặt, day dứt trái tim người ở lại đến khôn cùng, nhưng mỗi người đều phải bước qua nỗi đau đó, sống tiếp cuộc sống của mình và sống cho cả những ước mơ chưa trọn của người ra đi, cho dù có những dông bão thổi ngang đời thì cuộc sống vẫn cứ tiếp tục... Lá thư cuối gửi lại cho Holly chứa đựng tất cả yêu thương và thanh thản của 1 cuộc đời ngắn ngủi, xuyên suốt đó là 1 tình yêu ÂM DƯƠNG cách biệt. Còn nhớ câu cuối khi kết thúc ở lá thư Gerry viết: “ Em biết không, em ơi! … … Em đã làm nên cuộc đời của Anh, nên Anh chết chẳng còn gì nuối tiếc… Nhưng Anh chỉ là một chương trong quyển sách cuộc đời em… Hãy sống và luôn nhìn về phía trước, và... hãy cho tim em thêm một lần nữa được sống lại trong yêu thương... em nhé!!
P/S: I always love You forever!”
Về Đầu Trang Go down
Chance

Chance


Tổng số bài gửi : 83
Join date : 13/05/2009
Age : 29
Đến từ : Heaven

Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You]   Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You] Icon_minitimeFri May 15, 2009 9:35 am

CHƯƠNG 1

Holly áp chiếc áo len vào lòng. Những hồi ức lại ùa về theo mùi hương quen thuộc. Một nỗi buồn vô hạn, một nỗi đau sâu thẳm khiến tim cô nặng trĩu. Cô hoảng sợ. Ngôi nhà yên ắng quá! Trong nhà, chỉ có tiếng kêu ong ong phát ra từ chiếc tủ lạnh và tiếng tích tắc kim đồng hồ chậm rãi gõ nhịp thời gian. Gerry đã ra đi và mãi mãi không bao giờ trở lại. Điều đó là sự thật. Cô sẽ không còn được luồn tay vào mái tóc mềm mại của Anh,không còn được cùng Anh nói cười hạnh phúc trong những buổi tối ấm cúng, không còn được Anh vỗ về sau một ngày làm việc vất vả, không còn được kề cận bên Anh mỗi đêm dài, không còn được nghe Anh hắt hơi khiến cô tỉnh giấc mỗi sớm mai, không còn phải nạnh nhau chuyện tắt điện trước khi lên giường… Tất cả chỉ còn là hoài niệm.
Họ từng có một ước muốn rất đơn giản: được ở bên nhau cho đến hết cuộc đời này. Bất cứ ai quen biết Holly và Gerry đều ủng hộ cho mối tình của họ, bởi Anh và cô là hai người bạn thân thiết, là cặp tình nhân đẹp đôi và là đôi tri kỷ đã được vận mệnh gắn kết. Nhưng mấy ai ngờ được rằng định mệnh đôi lúc lại quá khắt khe và không chiều theo lòng người.
Sau vài ngày bị đau đầu, và mắt bắt đầu mờ dần, Gerry đồng ý gặp bác sĩ vì sự thúc giục của Holly. Cả hai đều nghĩ chứng đau đầu này là do căng thẳng hay mệt mỏi gây nên mà thôi. Nhưng không. Chuyện không đơn giản như thế. Một khối u đang lớn dần trong não Gerry.
Holly với tay gạt cần nước bồn vệ sinh, cô run lên vì cái lạnh toát ra từ sàn nhà và cố đứng vững để khỏi bị ngã. Gerry đã ra đi ở độ tuổi 30. Khi căn bệnh bước vào giai đoạn trầm trọng nhất, Anh vẫn can đảm đùa rằng, có lẽ Anh không nên sống một cuộc sống quá lành mạnh như thế, ít nhất thì cũng phải tận hưởng thêm thú vui “phàm tục” của cuộc đời này… Dù Anh cười lớn khi nói điều đó, cô vẫn có thể nhìn thấy sự hối tiếc trong mắt Anh. Anh hối tiếc về những điều mà trước đây đã không bao giờ Anh nghĩ là sẽ dành thời gian để làm, hối tiếc là đã chưa đến được hết những nơi Anh muốn đến, và buồn vì không còn được buồn vui với những trải nghiệm đang còn ở phía trước cuộc đời.
Trong Gerry, không còn nỗi sợ hãi của một con người bình thường khi năm tháng qua đi. Đƣợc già đi với thời gian bỗng chốc trở thành điều mà Gerry muốn đánh đổi tất cả để có được. Cả Holly và Gerry đều không bao giờ nghĩ rằng tuổi già không những là một thành tựu mà còn là một thách thức - Một thách thức mà cả hai đều không muốn nghĩ đến, không muốn nhắc đến… Cho đến ngày hôm nay… Holly lần bước đi từ gian phòng này sang gian phòng khác trong cơn thổn thức. Những giọt nước mắt cứ tuôn chảy, lăn dài trên má, tràn qua môi, vào miệng cô. Mặn đắng. Đêm vô tận. Không nơi nào trong ngôi nhà này cho cô cảm giác được ôm ấp hay vỗ về. Chỉ có im lặng bao trùm. Chiếc trường kỷ với cánh tay to uỳnh dang rộng mới hôm nào cả cô và Gerry còn đùa giỡn trên đó, giờ đây cũng thờ ơ với cô.
“Gerry sẽ không vui khi biết mình thế này”, Holly lẩm bẩm. Cô cố lấy lại tinh thần, hít một hơi thật sâu, và gắng không cho nước mắt chảy ra nữa. “Không. Gerry sẽ không vui khi biết mình buồn như thế”.
Đôi mắt to đen tròn của Holly lại sƣng húp lên vì đã khóc suốt đêm qua. Cũng như bao nhiêu đêm trước, gần sáng cô mới có thể chập chờn thiếp đi.Mỗi sáng thức dậy, cô đều phát hiện ra mình đang nằm ở đâu đó trong một tư thế không chút thoải mái, và sáng nay là trên chiếc trường kỷ. Chuông điện thoại réo inh ỏi làm cô choàng tỉnh giấc. Hẳn là mẹ hoặc một người bạn nào đó gọi đến an ủi cô. Trong trạng thái mơ mơ màng màng, cô loay hoay lục tung mọi ngóc ngách trong nhà để tìm chiếc điện thoại.Dường như trong tâm thức, cô còn mong mình sẽ tìm thấy được một điều gì khác nữa.
- Alo! - Giọng cô khản đặc và yếu ớt trong điện thoại. Đã lâu, cô không còn để ý tới việc mình phải cố tỏ ra mạnh mẽ nữa. Người thương yêu nhất đời của cô đã ra đi mãi mãi. Và không gì trên thế gian này có thể lấp đầy khoảng trống mênh mông đó trong tim cô.
- Ồ, mẹ xin lỗi con gái yêu, có phải mẹ đã làm còn thức giấc? - Giọng mẹ cô tỏ ra lo lắng. Mỗi sáng, mẹ Holly đều gọi cho cô để xem cô có được bình an sau một đêm dài đầy mộng mị hay không.Bà không cố ý đánh thức con gái dậy, nhưng lại nhẹ nhõm khi nghe Holly trả lời điện thoại của mình.
- Không, con ngủ ngon lắm, không sao đâu mẹ. Vẫn luôn là một câu trả lời như thế.
.....
Về Đầu Trang Go down
 
Sức Mạnh Tình Yêu [Ps: I Love You]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Sơn tinh thủy tinh part 4( tiếp theo và hết)
» Sơn TInh thủy tinh thời @ part 1
» Sơn tinh thủy tinh part 2
» Sơn TInh thủy tinh part 3
» Tình Yêu Mãi Xa-LollZiip

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
--=- We Are UnderWorld Band -=-- :: That Wat Life Iz ! :: Trà Sữa Cho Tâm Hồn-
Chuyển đến